Hà Nội, chiều gió chuyển mùa…
Hoa sữa thôi rơi, em bên tôi một chiều tan lớp… Tách café chiều vội vàng trong quán vắng… Cuộc gặp gỡ mong chờ kết thúc vội trong chiều cuối thu… Ta trở về vội vàng trong cơn mưa chiều bất… Một chút vội vàng trong hồi ức, của rung động chợt đến, chợt tan như mưa mùa chợt về chợt tạnh… Mưa chiều thu lặng lẽ giăng đầy phố, ướt nhòe đèn, làm đường phố lênh láng… Những ngọn gió mùa đông ào ạt thổi vể làm nghiêng ngả phố, ngập đầy những con đường, khiến những hàng cây rung động… Cái lạnh từ gió luồn trong mưa, lan tràn trong lòng phố, trong lòng ta… Lạnh cùng mưa thấm thía hồn buốt hao gầy… Tất cả mọi thứ mờ mờ, nhòe nhạt theo mưa, theo hơi lạnh của cơn gió chuyển mùa… Gió ào ạt về. Mưa bất ngờ tạnh. Mọi thứ trở nên tĩnh lạ lùng, tĩnh từ tâm ta là tĩnh từ lòng phố. Con đường vẫn ngập ngụa xe cộ tấp nập của những lo toan, của mưu sinh, của sự vận động đời. Âm thanh ngoại cảnh tạo nên một mảng đối lập giữa ngoài kia phố phường và con ngõ nhỏ chiều mưa tạnh, gió lạnh.