Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 7, 2013

TÔI ĐI NGHE NHẠC CỦA “NGƯỜI HÀ NỘI”

Hình ảnh
                                Con ngõ nhỏ, tối tăm lại đưa tôi trở về căn gác nhỏ. Bước chân về ngõ phố thiếu anh đèn mà lòng náo nức những âm vang từ những giai điệu quen thuộc, đầy xúc động:           “Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội           Nhớ đến một người, để nhớ mọi người”           Có thể nói, đêm nhạc hôm nay – In The Spotlight “Người Hà Nội” đã để lại những ấn tượng và những cảm xúc mạnh mẽ trong lòng tôi, dù tôi chẳng phải là người Hà Nội. Bởi tôi nhận thấy những cảm xúc thực, những sự thăng hoa trong nghệ thuật, những tâm tình trao gửi trong mỗi lời hát của ca sĩ.           Không hiểu vì duyên nợ gì mà tôi một đứa rất “nhà quê” lại có tình cảm và gắn bó với đất Hà Thành như thế? Ngẫm một lúc những gì đã qua, với những con người ở nơi đây thì có lẽ là cả hai, cả duyên và nợ. Từ cái ngày đầu tay xách nách mang đồ đạc, sách vở ra Hà Nội với tư cách là một sĩ tử, qua cầu Long Biên trên con tàu tối, tôi thấy nao nao và bâng khuâng một cảm xúc khó tả. Lượn vòng q

Người về soi bóng mình giữa tường trắng lặng câm

Hình ảnh
                   Mỗi khi nghe ca khúc Trịnh Công Sơn tôi luôn bị ám ảnh về thân phận con người, về sự tồn tại cô đơn và hư vô của họ. Những ca từ mà tôi trích dẫn làm nhan đề bài viết thỉnh thoảng lại vang lên trong tâm tưởng tôi bởi một nỗi trống vắng đến rợn ngợp của nó. Giống như nhan đề của ca khúc – “Ru ta ngậm ngùi” – tôi cảm giác đó chính là định mệnh mà thượng đế dành cho con người khi Người tạo ra họ.           Bài hát này cũng giống như nhiều ca khúc khác của Trịnh có ca từ tương đối siêu thực và tác động mạnh đến người nghe bằng kênh hình ảnh. Mở đầu ca khúc là những hình ảnh của đầu xanh tuổi trẻ và tình yêu mà sao nghe cứ se sót, não nề làm sao ấy: “Môi nào hãy còn thơm Cho ta phơi cuộc tình Tóc nào hãy còn xanh Cho ta chút hồn nhiên Tim nào có bình yên Ta rêu rao đời mình Xin người hãy gọi tên”           Một thời tóc xanh với môi thơm, với môi thơm với tim bình yên. Tất cả đều đẹp một vẻ đẹp mảnh mai. Nhưng cách dùng ngôn từ độc đáo và sáng tạo