Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 12, 2015

NHỚ HUẾ… HOÀI NHỚ CỐ NHÂN…

Hình ảnh
Dạy về sông Hương, chợt nhớ Huế đến nao lòng! Hơn 3 năm trước, lần đầu tiên đến Huế, lần đầu tiên xách balo lên đi bụi. Một mình. Người bạn quen trên facebook hẹn hò mãi mới gặp ở Hà Nội, tiễn vào ga hàng cỏ. Cũng may là mình không phải "Một mình làm cả cuộc chia ly" trên sân ga. Đến Huế một sáng thu chang chang nắng. Hình ảnh đầu tiên, sói vào mắt tôi những ám ảnh là mấy gánh hàng rong của mấy cô, gương mặt xạm đen hằn lên vẻ khắc khổ. Và trong suốt mấy ngày ở đó, những buổi lang thang khắp thành phố, tôi gặp biết bao con người như thế. Đằng sau những lăng tẩm, đền đài, đằng sau vẻ đẹp mộng mơ, yêu kiều, tha thướt trong sự lãng mạn rất thơ của Huế, biết bao số phận người lăn lóc vỉa hè, rong ruổi trên những con đường nắng đến cháy lòng. Nhớ Huế, hoài nhớ cố nhân. Dù công việc bộn bề nhưng người ấy vẫn đón tôi, thuê trước chỗ nghỉ ở vị trí cực đẹp. Và mọi thời gian rảnh, người dẫn tôi đi chơi, hết chùa Thiên Mụ, đến Đại Nội, du thuyền sông Hương, lăng vua Tự Đức, K