Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2020

“ÔNG ĐỒ” CỦA VŨ ĐÌNH LIÊN – NỖI HOÀI NHỚ BI AI VỀ "MUÔN NĂM CŨ"

Hình ảnh
  Thế là mấy ngày Tết đã qua trong chút ít cảm xúc khuấy loãng của mình. Bắt đầu giai đoạn “lão hóa” mất rồi và không rung động mạnh mẽ, mãnh liệt đặc biệt với bất cứ điều gì nữa. Không tìm đâu trái tim phập phồng để giao cảm nữa. Tiễn Tết, đón việc cứ như một lẽ tất yếu, không bàn cãi gì. Thời gian bào mòn ít nhiều lượng quặng trong hồn người mất rồi. Đọc những thứ dài bắt đầu thấy ngại. Lật mở mấy trang “Thi nhân Việt Nam” và xúc động trước một điệu hồn Tết Việt trong “Chợ Tết” của Đoàn Văn Cừ. Và như sực nhớ một khiếm khuyết, tiễn Tết nhưng mình lại ngồi đọc “Ông đồ” của Vũ Đình Liên trong sự hoài cổ, hoài vọng diết dóng.   Tết, một từ quen thuộc đến sáo mòn với mỗi người Việt mà vẫn cất chứa trong mình bao vẻ đẹp, nét duyên tiềm tàng. Người ta ăn Tết, chơi Tết, ngắm Tết qua. Người ta thưởng Tết bằng những thói quen, những thú chơi tao nhã, văn hóa. Thú chơi câu đối ngày Tết là một loại hình văn hóa đặc thù, đẹp đẽ, đáng trân trọng biết. Thời cuộc thay đổi, nhiều hệ giá trị cũng

“Bát cháo hành của Thị Nở” – vẻ đẹp vĩnh hằng của tình người, tình yêu và sự sẻ chia

Hình ảnh
            Mỗi tác phẩm văn học mang một sức sống riêng, để lại những ấn tượng, những nỗi ám ảnh riêng. Mỗi hình tượng nghệ thuật, mỗi hình ảnh gợi hay đơn giản là một chi tiết trong tác phẩm cũng đủ khiến người đọc nao lòng, bận bịu bao suy tư.   Không hiểu sao khi đọc “Chí Phèo” của Nam Cao tôi luôn luôn hình dung ra một con đường in bóng hình những bước chân loạng choạng, ngật ngưỡng đầy phẫn uất của một Chí Phèo say – tỉnh, chênh vênh giữa thiện – ác, con người – con vật. Và trên con đường -  hành trình đời đầy nỗi đau và bi kịch ấy, những giây phút hạnh phúc, những cử chỉ yêu thương mà Chí được hưởng thật hiếm muộn như những giọt nước trên sa mạc mênh mông. Song dù chỉ là một giọt nước giữa sa mạc đời bao la của Chí thì bát cháo hành của thị Nở vẫn làm tròn nhiệm vụ của một nguồn nước mát lành góp phần thức tỉnh, hồi sinh tâm hồn Chí sau bao tháng năm đọa đày trong kiếp sống của con quỷ dữ. Cùng với những ám ảnh về bi kịch nhân sinh của con người, hương cháo hành thoang thoảng