Gặp gỡ và ly tan…
Viết cho những người ta đã gặp và đã xa, viết cho bao cuộc hạnh ngộ và chia ly đã và đang diễu hành trong cuộc đời ta… Người đâu gặp gỡ làm chi Trăm năm biết có duyên gì hay không? Nguyễn Du Bao năm nay hai câu “Kiều” này luôn đi về trong tâm trí ta, ám ảnh ta về nỗi hợp tan, về những cuộc gặp gỡ và ly tan như đèn kéo quân diễu hành qua cuộc đời ta. Những ngày tháng rong ruổi qua trước mắt để ta nhìn tuổi đời đến và đi… Bao bể dâu vô thường đem người đến và rồi lại đem người xa… Những bạn bè… Những người thân… Những người yêu… Từng người tình theo cơ duyên đến bên ta rồi lặng lẽ rời xa như một khoảnh khắc chiêm bao… Bao thế hệ đồng trang lứa cùng ta đã xa ta, có người xa mãi mãi… Bao lớp học trò cứ đến và lại ra trường… Bao người quen thân hôm nay vui vẻ bên nhau ngày mai cách biệt phương trời… Người thân yêu cũng không ở bên ta mãi mãi… Và người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ… Tất cả, tất cả đến và đi như dòng nước cứ chuồi mãi, cứ chảy trôi không ng