ĐƯỜNG CHIỀU BIÊN GIỚI
Chiều biên giới em ơi Có nơi nào đẹp hơn Khi mùa hoa đào nở Khi mùa sở ra cây Lúa lượn bậc thang mây Mùi toả ngát hương bay. (Thơ Lò Ngân Sủn) (Hoa đào biên giới, Đồng Văn - Hà Giang) Chúng tôi quay lại Lũng Cú trong một chiều xuân lạnh tái tê. Nhưng trên những cung đường núi quanh co, hùng vĩ, cải trổ hoa vàng rực, đào cũng đang thắm hồng sắc xuân. Cậu em lần đầu đến Hà Giang, đi Lũng Cú không ngớt trầm trồ trước vẻ đẹp hùng vĩ, những cung đường gấp khúc, cheo leo, uốn lượn tạo hình trên sườn núi đá. Còn tôi, dù lần thứ hai đến vùng cực Bắc của Tổ quốc, không nhớ rõ lần thứ bao nhiêu đi đến vùng biên cương ở phía Bắc vẫn rung lên trong lòng xúc cảm đặc biệt, cảm giác về sự thiêng liêng, về một không khí hoang sơ, cổ điển, hiu hắt của miền biên ải. Cung đường biên giới, nơi địa đầu của Tổ quốc mở ra như một bức tranh hùng vĩ, đa sắc màu, đẹp tựa lời bài hát mang âm hưởng lãng mạn và tràn