Giọt tình đêm thu… Lặng!
Một dấu lặng cho một đêm thu. Bóng đêm đã bao trùm, lan tỏa. Mọi hoạt động đã ngừng. Thời gian như lắng lại. Cô đặc. Ngừng trôi. Cái tĩnh lặng, u trầm, vắng vẻ như lan ra mênh mông. Trong cái không gian mang mang, trong cái khoảng thời gian ngưng lại, những giọt tình lăn lóc rơi mà chỉ lơ lửng. Lơ lửng, chơi vơi vò nát tâm hồn ta trong những rối bời. Đêm yên bình mà lòng ta không thể lắng. Sương thu dày dặn quàng vào không gian, quàng cổ ta một cảm giác ớn lạnh đến rùng mình. Cái lặng của đêm sâu như khuấy loãng tất cả, dàn ra bất tận. Ta như nghe thấy vài chiếc lá oằn mình cong cong rơi nhè nhẹ trên hè tạnh không. Ta mơ màng một tiếng bước chân ai về se sẽ trong con ngõ vắng, nhẹ nhàng tới căn phòng nhỏ, đơn sơ. Tỉnh dậy, thấy mình mơ màng giữa bao hoang mang, trống trải. Căn phòng còn lại những heo may lòng sắc buốt, run rẩy. Một khoảng trống đã mở ra mênh mông với muôn vàn nỗi bất an, hoang vắng, cô liêu. Tĩnh quá! Êm quá! Sâu quá! Mênh mông q