BÂNG QUƠ NGÀY CUỐI NĂM HỌC…
Những tiết học cuối cùng của một năm, của một khóa học sinh trôi đi lặng lẽ, nhạt nhòa, không sắc khí. Học sinh lơ đãng, vẩn vơ, chả mấy mặn mà với việc học hành cũng như lưu giữ những khoảnh khắc cuối cùng của đời học sinh. Có rất ít em có cái quyết tâm cao độ hay say mê học hành nữa. Và cũng chẳng có nhiều em ý thức rằng mình sắp đi qua khoảng thời gian rất đẹp, mà ở đó bạn bè vẫn có thể chơi với nhau cởi mở, vô tư, hồn nhiên nhất; các em cũng không nhận ra cả việc mình đang ở những tiết học cuối cùng của đời học sinh. Sự vô tình và hờ hững đó khiến mình hơi chạnh lòng. Dường như, cuộc sống càng hiện đại, đủ đầy thì sợi dây nối kết tình cảm của con người với nhau, nhất là ở một phạm vi rộng lại ít ỏi, nhạt nhẽo, nếu không muốn nói là không thể. Một thực tế đáng buồn mình thấy là ít lớp có tinh thần đoàn kết đại đồng, hòa hợp với nhau như thuở của mình làm học sinh. Bây giờ lớp học chỉ như một địa điểm các em ngồi cùng nhau, để học lấy những thứ các em muốn và cần. Còn quan