“TRỜI SÁNG RỒI, TA NGỦ ĐI THÔI” – BẢN TÌNH CA RẤT ĐỜI VÀ RẤT ĐỖI MỘNG MƠ CỦA TUỔI TRẺ
“Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” – ngay tên phim không gợi cho mình nhiều sự hào hứng hay liên tưởng đặc biệt bởi nó như một câu nói buột ra của cuộc tâm tình, trò chuyện, hay một lời nhắn nhủ, giục giã đầy trìu mến, yêu thương. Đó cũng là lời hát cuối cùng của phim khi Tâm gặp lại Thanh ở Đà Lạt, họ hát cho nhau nghe trước khi Tâm ra nước ngoài. Xem phim xong ta thấy cái tựa đề rất hợp nội dung vì phim chân thực, giản dị như chính đời sống, tâm tình, những khát vọng của tuổi trẻ, người trẻ đương đại sống ở các đô thị lớn. Một cái gì đó rất gần, rất thật nhưng cũng rất lãng mạn, mộng mơ, pha chút cả phiêu diêu, tài tử. Câu chuyện trong phim khá giản dị, đời thường gồm hai mảnh ghép ứng với hai khoảng thời gian và những thay đổi trong cuộc đời của hai nhân vật chính Tâm và Thanh. Mảnh thứ nhất gắn với không gian phố phường Sải Gòn trong thời gian một ngày khi tâm rơi vào tình cảnh thất bại, bế tắc trong sự nghiệp âm nhạc thì gặp Thanh –