Bài đăng

“MUÔN VỊ NHÂN GIAN” CỦA TRẦN ANH HÙNG – SỰ THĂNG HOA CỦA TINH THẦN DUY MỸ

Hình ảnh
Từ “Mùi đu đủ xanh” tới “Mùa hè chiều thẳng đứng”, rồi giờ là “Muôn vị nhân gian”  ( tiếng Pháp :  La Passion de Dodin Bouffant ,  tiếng Anh :  The Taste of Things )  tôi vẫn nhận ra một Trần Anh Hùng duy mĩ. Phim của Trần Anh Hùng nên dùng từ “đẹp” thay vì từ “hay” định danh mới thật chuẩn xác. Những bộ phim của ông đưa người xem vào một thế giới mà ở đó những cái đẹp rất bình dị có phần hơi cổ điển của con người, nhất là phụ nữ hoà quyện với bối cảnh của gia đình, văn hoá tạo nên màu sắc lãng mạn, an yên, thư thái. Nó là một cái gì đó rất đời, rất thực, ta có thể thấy mình trong đó nhưng vẫn rất sang trọng, chân thành, trang trọng và tao nhã. Những gì đời nhất lại đẹp nhất, đẹp một cách lý tưởng, thơ mộng, để người xem lặng đi trong mơ ước. Một bộ phim thực, đời không hẳn cái gì của đời, nhất là cái thô tục đều ném lên màn ảnh bằng những lời thoại chát chúa, đôi khi thô bỉ. Một phim đẹp đến mức duy mĩ, trong từng tiểu tiết vẫn rất đời bởi cái cảm giác của người xem thấy đời sống củ

"MÙA XUÂN CHÍN" CỦA HÀN MẶC TỬ - SAY ĐẮM XUÂN CHÍN ĐỂ TIẾC XUÂN THÌ

Hình ảnh
                 Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua                             Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già…                                                                                                          - Xuân Diệu -  Trên bước đường phiêu lãng của khách hồ hải, có những lúc dừng chân bên một vùng quê yên bình trong khung cảnh mùa xuân tươi mới, rực rỡ và thơ mộng, kẻ tha hương hốt nhiên chợt dâng trong lòng một nỗi niềm sực nhớ những hình ảnh xa, hình ảnh xưa của kỷ niệm dấu yêu. Dòng hoài cảm miên man của sực nhớ khiến tâm hồn người lữ khách rung lên, rồi cuộn trào những cảm xúc xốn xang trước vẻ mọng mòi, tươi mát, lộng lẫy của mùa xuân đang ở độ chín. Ngắm xuân sắc lòng ta rạo rực xuân tình. Cảm mùa xuân viên mãn trong vẻ đẹp chín mọng ta thấy hoài tiếc xuân qua và thoáng gợn chút âu lo về sự phôi pha của xuân thì, xuân sắc. Lòng ngập tràn cảm xúc vởi ngoại cảnh đã chuyển hóa thành tâm cảnh. Và lòng ta cũng như lòng khách hồ hải phiêu du kia gặp nỗi lòng c