Tuổi trẻ - những hành trình đi và đến...

Trả lời báo Soha về quan điểm "Dành tất cả tuổi trẻ để đi (phượt)"



             Trước khi nói quan điểm và cách hiểu của bản thân thì mình xin chia sẻ một chút về việc đi du lịch kiểu tự túc mà giới trẻ vẫn gọi là đi phượt.
          Hiện nay có hai cách đi du lịch tự túc khá phổ biến. Cách thứ nhất, các bạn trẻ phương Tây hay đi gọi là traveler. Họ dành cả vài tháng, thậm chí cả năm để đi du lịch tự túc khắp thế giới. Những người này thường là các bạn trẻ đi để đánh dấu một mốc nào đó trong cuộc đời, hoặc những người đã đi làm, có tuổi, tạm dừng công việc trong một thời gian nhất định, đi tìm cảm hứng sau một thời gian làm việc quá căng thẳng. Sau khoảng thời gian đó, họ lại trở về cuộc sống và công việc thường nhật vì họ được đảm bảo an sinh xã hội tốt, bảo hiểm thất nghiệp cao và sự chênh lệch tỷ giá ngoại tệ, sinh hoạt nên đi vậy cũng không có gì đáng ngại về tài chính. Cách thứ hai phổ biến ở nước ta là trong những dịp nghỉ như cuối tuần, lễ, Tết, mọi người tranh thủ ngày nghỉ hoặc xin nghỉ thêm một số ngày nữa để đi một mình, theo gia đình hoặc theo nhóm. Những người đi như vậy thường gọi là vacationer. Họ đi nhằm nhiều mục đích khác nhau như để khám phá, nghỉ dưỡng, đôi khi chỉ là gặp gỡ, tiệc tùng ngoài trời theo kiểu picnic.
          Bây giờ xin nói về quan niệm của một số bạn trẻ dành cả tuổi trẻ để đi (phượt). Quan niệm này theo mình, có thể hiểu theo hai cách:
          Thứ nhất: Bạn bỏ mọi công việc, trách nhiệm, mọi mối quan tâm và dành tất cả thời gian tuổi trẻ để đi, chỉ để thỏa mãn cảm giác của cá nhân về những điều mới lạ, ở những vùng đất xa xôi, không có một mục đích cụ thể hay để tích lũy một giá trị gì thì tôi nghĩ không nên. Đơn giản là tuổi trẻ của chúng ta khá ngắn ngủi và đó lại là giai đoạn sung sức nhất về cả thể lực, trí tuệ, cảm xúc của đời người, có thể làm được nhiều điều ý nghĩa cho mình và cho cộng đồng. Cuộc sống của mỗi người, nhất là ở ta hiện nay còn nhiều điều khác cần quan tâm, lo lắng như gia đình, công việc, sự tồn tại của chính bản thân hay lớn lao hơn là các vấn đề xã hội. Mỗi con người sống trong cuộc đời cũng gắn với nhiều trách nhiệm, ít nhất là trách nhiệm với bản thân, để mình không thành gánh nặng của người khác hay cho xã hội. Nếu bạn đi bằng mọi giá, dành hết thời kỳ cần tích lũy cho đời sống riêng thì tương lai ra sao? Không thể phủ nhận những cung đường luôn hấp dẫn vì có quá nhiều điều chờ đợi ta khám phá và học hỏi được nhiều song vẫn còn nhiều niềm vui, những khám phá thú vị khác từ trong cuộc sống, học tập hay các loại hình nghệ thuật…
          Thứ hai: dành hết tuổi thanh xuân để đi được hiểu theo mức độ tối đa mình có thể đi trong hoàn cảnh, điều kiện cụ thể của bản thân, sau khi đã có thể giải quyết tương đối những trách nhiệm của mình, hoặc chỉ là đi trong một thời gian nhất định để tích lũy vốn sống, khơi nguồn cảm hứng cho công việc, hay đi gắn với nghề nghiệp, sự nghiệp thì mình luôn khuyến khích, mà càng đi xa, đến những vùng văn hóa, tư duy khác với chúng ta càng tốt. Thế giới luôn rộng lớn hơn cuộc đời và bạn sẽ học đười rất nhiều điều từ các nền văn hóa, phong tục, con người hay chính từ thiên nhiên bạn gặp. Đó là cơ sở để hình thành những giá trị nhân văn trong mỗi con người: biết tôn trọng thiên nhiên, sống hòa cùng tự nhiên, tôn trọng sự khác biệt, đề cao giá trị thực, sống bao dung, độ lượng, yêu thương; biết bảo vệ môi sinh và bản sắc văn hóa. Đi như vậy là để ngắm nhìn, hiểu, cảm và sẻ chia.
          Cá nhân mình thì mình luôn khuyến khích mọi người đi để trải nghiệm, học hỏi, cảm nhận về thiên nhiên, cuộc sống, con người ở nước mình. Nên đi trước khi những vẻ đẹp bị bức tử do nhiều lý do, có thể ghi và lưu lại những nét đẹp đó, có hành động bảo vệ hoặc để sau phục hồi thì tốt quá. Bạn đi và thức tỉnh, cảnh báo để cho mọi người đi văn minh, tôn trọng di sản và cái đẹp là một lý tưởng. Cho nên, đừng đi theo kiểu phong trào, đi chỉ để check in hay tự PR cho bản thân, đi bằng bất cứ giá nào. Bạn cần cân bằng cuộc sống, nhất là đam mê của cá nhân và trách nhiệm, bổn phận; giữa hưởng thụ với công việc, nhất là khả năng tài chính. Và một điều cần thiết là sự chuẩn bị chu đáo kiến thức, kỹ năng xử lý tình huống, tinh thần cởi mở, tôn trọng thiên nhiên, con người, tránh những mất mát, vấp ngã, hoặc gây tổn hại cho bản thân một cách ngu ngốc.
          Đi quan trọng nhất không phải là ngắn hay dài, ít hay nhiều mà là ở tâm thế, tinh thần văn minh, lịch lãm, là ở những điều chúng ta học hỏi, chiêm nghiệm, những việc làm có ý nghĩa, trước hết là thay đổi suy nghĩ, cái nhìn, hành vi của bản thân, hướng tới giá trị và cuộc sống bền vững, nhân ái, trong sáng.
          Chúc các bạn trẻ có những chuyến đi nhiều trải nghiệm, khám phá, văn minh  và nhiều cảm xúc!
                                                                                                          04/11/2017


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

“Du mục” – bi kịch của con người vong quốc, vong thân

Người về soi bóng mình giữa tường trắng lặng câm

“MUÔN VỊ NHÂN GIAN” CỦA TRẦN ANH HÙNG – SỰ THĂNG HOA CỦA TINH THẦN DUY MỸ