Tôi đã đến với nhạc Trịnh như một định mệnh
Từ thuở 12, 13 tuổi, xung quanh nhà tôi, ai ai cũng mở những băng cát xét, băng video nhạc vàng, tôi lại không thể nghe được những ca khúc ấy. Rồi bỗng một hôm, ai đó bỗng mở một cái băng của “Thúy Nga Paris By Night”, giọng hát Khánh Ly vang vọng những ca từ làm lòng tôi xao xuyến, rung động sâu xa: “Bao nhiêu năm làm kiếp con người Chợt một chiều tóc trắng như vôi…” Tâm hồn một đứa trẻ 12, 13 tuổi đâu có hiểu được những triết lý sâu xa của luân hồi, của vô thường, của cái kiếp – người – cát bụi. Nhưng giai điệu cùng lời hát ma mị của Khánh Ly đã mê hoặc tôi, mê hoặc bằng một nỗi buồn thấm thía, bằng một cảm giác xa vắng, bằng một sự diết dóng đến khắc khoải mà tôi không biết gọi tên là gì. Tôi đến với nhạc Trịnh như thế, tự nhiên, tình cờ. Và cũng từ đó, những bài hát của ông đã trở thành một phần tâm hồn tôi, theo tôi suốt cuộc đời cùng những thăng trầm, nếm trải, nâng tôi dậy những lúc trái tim rỉ máu và yếu mềm.